notAbot
Well-known member
Sự nghiệp của Michael Owen, cầu thủ Anh duy nhất đoạt Quả bóng vàng trong hơn 3 thập kỷ qua, bị bao phủ bởi những chấn thương, trải dài trong màu áo CLB lẫn đội tuyển quốc gia. Nếu có một cơ thể dẻo dai và khỏe mạnh hơn, rất có thể chàng tiền tạo "thần đồng" này hẳn đã có một sự nghiệp rực rỡ hơn rất nhiều.
Huyền thoại Liverpool, nhưng lại là fan… Everton
Tuy chưa từng giành vinh quang ở cấp độ đội tuyển, chưa từng giành Champions League, nhưng Owen vẫn xứng đáng có một chỗ đứng trang trọng trong ngôi đền của các huyền thoại bóng đá Anh nói riêng và thế giới nói chung. Những pha bứt tốc nhanh như mũi tên, những cú dứt điểm tinh tế và chính xác đã đi liền với thương hiệu của chàng trung phong "không cao, nhưng ai cũng phải ngước nhìn" này.
* Bàn thắng nào đẹp nhất mà anh từng ghi trong sự nghiệp, không tính bàn vào lưới Argentina tại World Cup 1998?.
Tôi nhớ một bàn khi đá cho đội U15 Anh tại St James’ Park. Đối thủ hôm ấy là Scotland vừa gỡ hòa 1-1. Tôi đứng ở vòng tròn trung tâm, giao bóng, lao lên và thấy khoảng trống, thế là tôi lừa qua 4 cầu thủ đối phương trước khi sút bóng hạ thủ môn. Đài Sky hôm ấy có truyền hình và tôi đã được xem lại pha ghi bàn ấy. Trận đấu ấy kết thúc với tỷ số 2-1, một ngày đáng nhớ.
* Anh có lưu lại những pha ghi bàn của mình để lấy ra xem khi buồn chán?
(Cười to). Không hề, nếu có ai đó làm phóng sự trên truyền hình thì tôi sẽ coi, không thì tôi.
* Là fan của Everton, vậy mà anh lại ăn mừng cực kỳ mãnh liệt sau khi ghi bàn vào lưới Everton trong trận derby Merseyside đầu tiên?.
Khi ấy tôi đã chơi cho Liverpool trong một thời gian đủ dài rồi. Những mối liên kết với các đồng đồng và CĐV đã bền chặt hơn.
Tôi không thể hiểu nổi những cầu thủ hôn lên logo CLB ngay sau khi vừa đến. Nó giống như bước vào mối tình với một cô bạn gái mới vậy, bạn đâu thể có cảm xúc ngay lập tức vậy, phải phát triển theo thời gian chứ. Khi tôi đã chơi cho Liverpool đủ lâu, tình cảm nảy sinh là một chuyện tự nhiên. Vì thế khi ghi bàn vào lưới đối thủ lớn nhất, tôi cảm thấy rất hạnh phúc. Tôi không hề ghét Everton. Tôi ủng hộ họ từ khi còn bé, chỉ là cảm giác ghi bàn trong trận derby quá đặc biệt thôi.
* Các CĐV Everton cư xử với anh thế nào những ngày này?
Họ rất OK. Họ hay hát những bài chết nhạo tôi, nhưng nhìn chung họ rất dễ mến. Khi còn sống ở Liverpool, xung quanh tôi có nhiều CĐV Everton. Khi trở về đây để thăm bố mẹ, tôi cũng gặp một số fan Everton, họ đều thân thiện.
* Cảm giác của anh khi lập cú hat-trick ngay trên đất Đức thế nào nhỉ?
Phi thường. Bàn đầu tiên khác với bàn thứ 3 vì nó là bàn quân bình tỷ số. "Tốt quá, trận đấu sẽ trở lại vạch xuất phát," tôi nghĩ. Không ngờ mọi thứ sau đó còn tuyệt vời hơn.
Lập hat-trick trong một trận đấu quốc tế vốn đã khó, thực hiện nó vào lưới tuyển Đức lại còn khó hơn. Đấy là một trong những thời khắc đẹp nhất của tôi trong màu áo tuyển Anh. Đấy cũng là những khoảnh khắc mà các CĐV Anh sẽ lưu lại cho mình trong một thời gian dài.
Danh hiệu QBV là đỉnh cao nhất trong sự nghiệp của Owen
* Gia nhập Real Madrid bao lâu thì anh mới biết là có những cầu thủ luôn được đặc quyền đá chính?
Tôi chưa từng nói có bất kỳ ai tại Real được đặc quyền này nhé. Cuộc cạnh tranh vị trí ở Real vào thời điểm ấy thật sự kinh khủng. Tôi ghi bàn trong 7 trận liên tiếp, nhưng đến trận thứ 8 thì mới phút thứ 55 đã bị thay ra mất rồi, đến trận kế tiếp nữa thì dự bị luôn.
Nhưng thời gian của tôi tại Real thật sự tốt hơn mọi người nghĩ nhiều. Tôi đá chính nhiều trận hơn là vào sân thay người, mặc dù mọi người cứ thích nhìn vào khoảng thời gian tôi dự bị. Tôi thuộc nhóm được thi đấu nhiều nhất trong đội hình.
Chơi bóng tại Tây Ban Nha rõ ràng đã giúp tôi mở mắt. Tôi được chơi ở nhiều sân vận động khác nhau và chạm trán rất nhiều cầu thủ tuyệt vời. Tôi có quan hệ tốt với các CĐV. Tôi sẽ không đánh đổi thời gian ở đó với bất kỳ thứ gì dù tôi vẫn luôn nghĩ đến chuyện sẽ trở lại Premier League.
* Steve McManaman có giúp anh thích nghi với cuộc sống mới?
Tôi nghĩ Macca tận hưởng cuộc sống tại Madrid nhiều hơn tôi. Anh ấy là một người cởi mở và thích thay đổi phong cách. Tôi thích những nhà hàng mở cửa vào giờ bình thường hơn là mở từ tờ mờ sáng, nhưng Macca thì rất dễ thích nghi với mọi thứ.
* Khoảng thời gian rãnh rỗi khi không tập luyện hay thi đấu thì anh làm gì? Anh có hay giao lưu với Beckham không?
Có chứ, chúng tôi là đồng đội từ CLB lên trên tuyển mà. Chúng tôi cũng nói tiếng Anh và khá hợp nhau. À, còn có Woody (Jonathan Woodgate) nữa chứ. Chúng tôi thường hẹn nhau đi ăn cùng.
Nhà hàng ở Tây Ban Nha rất tốt, đồ ăn lại ngon. Chúng tôi ăn và uống ít rượu đến tận sáng mới về. Tôi gặp nhiều khó khăn trong việc thuê người trông trẻ vì vấn đề ngôn ngữ, nhưng Tây Ban Nha vẫn là một trải nghiệm tuyệt vời với sự nghiệp và cá nhân tôi.
* Vậy thứ ngôn ngữ nào anh nói tốt hơn: Tây Ban Nha hay Wales?
Tây Ban Nha. Tôi không nói được nhiều tiếng Wales, có lẽ chỉ "Chúc mừng sinh nhật", hay vài câu cơ bản thôi. Trong buổi họp báo đầu tiên, một trong những câu đầu tiên tôi nói là "Tôi đang học tiếng Tây Ban Nha từng chút một", các phóng viên nghe thế và cứ ngỡ tiếng Tây Ban Nha tôi rất khá và đặt thêm vào câu hỏi bằng tiếng Tây Ban Nha.
Huyền thoại Liverpool, nhưng lại là fan… Everton
Tuy chưa từng giành vinh quang ở cấp độ đội tuyển, chưa từng giành Champions League, nhưng Owen vẫn xứng đáng có một chỗ đứng trang trọng trong ngôi đền của các huyền thoại bóng đá Anh nói riêng và thế giới nói chung. Những pha bứt tốc nhanh như mũi tên, những cú dứt điểm tinh tế và chính xác đã đi liền với thương hiệu của chàng trung phong "không cao, nhưng ai cũng phải ngước nhìn" này.
* Bàn thắng nào đẹp nhất mà anh từng ghi trong sự nghiệp, không tính bàn vào lưới Argentina tại World Cup 1998?.
Tôi nhớ một bàn khi đá cho đội U15 Anh tại St James’ Park. Đối thủ hôm ấy là Scotland vừa gỡ hòa 1-1. Tôi đứng ở vòng tròn trung tâm, giao bóng, lao lên và thấy khoảng trống, thế là tôi lừa qua 4 cầu thủ đối phương trước khi sút bóng hạ thủ môn. Đài Sky hôm ấy có truyền hình và tôi đã được xem lại pha ghi bàn ấy. Trận đấu ấy kết thúc với tỷ số 2-1, một ngày đáng nhớ.
* Anh có lưu lại những pha ghi bàn của mình để lấy ra xem khi buồn chán?
(Cười to). Không hề, nếu có ai đó làm phóng sự trên truyền hình thì tôi sẽ coi, không thì tôi.
* Là fan của Everton, vậy mà anh lại ăn mừng cực kỳ mãnh liệt sau khi ghi bàn vào lưới Everton trong trận derby Merseyside đầu tiên?.
Khi ấy tôi đã chơi cho Liverpool trong một thời gian đủ dài rồi. Những mối liên kết với các đồng đồng và CĐV đã bền chặt hơn.
Tôi không thể hiểu nổi những cầu thủ hôn lên logo CLB ngay sau khi vừa đến. Nó giống như bước vào mối tình với một cô bạn gái mới vậy, bạn đâu thể có cảm xúc ngay lập tức vậy, phải phát triển theo thời gian chứ. Khi tôi đã chơi cho Liverpool đủ lâu, tình cảm nảy sinh là một chuyện tự nhiên. Vì thế khi ghi bàn vào lưới đối thủ lớn nhất, tôi cảm thấy rất hạnh phúc. Tôi không hề ghét Everton. Tôi ủng hộ họ từ khi còn bé, chỉ là cảm giác ghi bàn trong trận derby quá đặc biệt thôi.
* Các CĐV Everton cư xử với anh thế nào những ngày này?
Họ rất OK. Họ hay hát những bài chết nhạo tôi, nhưng nhìn chung họ rất dễ mến. Khi còn sống ở Liverpool, xung quanh tôi có nhiều CĐV Everton. Khi trở về đây để thăm bố mẹ, tôi cũng gặp một số fan Everton, họ đều thân thiện.
* Cảm giác của anh khi lập cú hat-trick ngay trên đất Đức thế nào nhỉ?
Phi thường. Bàn đầu tiên khác với bàn thứ 3 vì nó là bàn quân bình tỷ số. "Tốt quá, trận đấu sẽ trở lại vạch xuất phát," tôi nghĩ. Không ngờ mọi thứ sau đó còn tuyệt vời hơn.
Lập hat-trick trong một trận đấu quốc tế vốn đã khó, thực hiện nó vào lưới tuyển Đức lại còn khó hơn. Đấy là một trong những thời khắc đẹp nhất của tôi trong màu áo tuyển Anh. Đấy cũng là những khoảnh khắc mà các CĐV Anh sẽ lưu lại cho mình trong một thời gian dài.
Danh hiệu QBV là đỉnh cao nhất trong sự nghiệp của Owen
* Gia nhập Real Madrid bao lâu thì anh mới biết là có những cầu thủ luôn được đặc quyền đá chính?
Tôi chưa từng nói có bất kỳ ai tại Real được đặc quyền này nhé. Cuộc cạnh tranh vị trí ở Real vào thời điểm ấy thật sự kinh khủng. Tôi ghi bàn trong 7 trận liên tiếp, nhưng đến trận thứ 8 thì mới phút thứ 55 đã bị thay ra mất rồi, đến trận kế tiếp nữa thì dự bị luôn.
Nhưng thời gian của tôi tại Real thật sự tốt hơn mọi người nghĩ nhiều. Tôi đá chính nhiều trận hơn là vào sân thay người, mặc dù mọi người cứ thích nhìn vào khoảng thời gian tôi dự bị. Tôi thuộc nhóm được thi đấu nhiều nhất trong đội hình.
Chơi bóng tại Tây Ban Nha rõ ràng đã giúp tôi mở mắt. Tôi được chơi ở nhiều sân vận động khác nhau và chạm trán rất nhiều cầu thủ tuyệt vời. Tôi có quan hệ tốt với các CĐV. Tôi sẽ không đánh đổi thời gian ở đó với bất kỳ thứ gì dù tôi vẫn luôn nghĩ đến chuyện sẽ trở lại Premier League.
* Steve McManaman có giúp anh thích nghi với cuộc sống mới?
Tôi nghĩ Macca tận hưởng cuộc sống tại Madrid nhiều hơn tôi. Anh ấy là một người cởi mở và thích thay đổi phong cách. Tôi thích những nhà hàng mở cửa vào giờ bình thường hơn là mở từ tờ mờ sáng, nhưng Macca thì rất dễ thích nghi với mọi thứ.
* Khoảng thời gian rãnh rỗi khi không tập luyện hay thi đấu thì anh làm gì? Anh có hay giao lưu với Beckham không?
Có chứ, chúng tôi là đồng đội từ CLB lên trên tuyển mà. Chúng tôi cũng nói tiếng Anh và khá hợp nhau. À, còn có Woody (Jonathan Woodgate) nữa chứ. Chúng tôi thường hẹn nhau đi ăn cùng.
Nhà hàng ở Tây Ban Nha rất tốt, đồ ăn lại ngon. Chúng tôi ăn và uống ít rượu đến tận sáng mới về. Tôi gặp nhiều khó khăn trong việc thuê người trông trẻ vì vấn đề ngôn ngữ, nhưng Tây Ban Nha vẫn là một trải nghiệm tuyệt vời với sự nghiệp và cá nhân tôi.
* Vậy thứ ngôn ngữ nào anh nói tốt hơn: Tây Ban Nha hay Wales?
Tây Ban Nha. Tôi không nói được nhiều tiếng Wales, có lẽ chỉ "Chúc mừng sinh nhật", hay vài câu cơ bản thôi. Trong buổi họp báo đầu tiên, một trong những câu đầu tiên tôi nói là "Tôi đang học tiếng Tây Ban Nha từng chút một", các phóng viên nghe thế và cứ ngỡ tiếng Tây Ban Nha tôi rất khá và đặt thêm vào câu hỏi bằng tiếng Tây Ban Nha.