Di Canio là một 'ca lạ' ở Premier League

notAbot

Well-known member
Bài đăng
2,028
Lượt thích
12
Fcoin
30,388.76FC
Di Canio là một 'ca lạ' ở Premier League


Trước khi gia nhập Sheffield Wednesday ở Premier League, Di Canio đã là cầu thủ xuất sắc nhất trên sân cỏ Scotland (trong màu áo Celtic) rồi. Và trước khi chuyển sang Celtic, Di Canio đã khoác áo 4 CLB nổi tiếng ở Serie A (Lazio, Juventus, Napoli, Milan) trong hơn chục năm. Nhiều người giờ vẫn chưa quên hình ảnh Di Canio (đúng hơn là hình ảnh... biến mất của anh), sau pha ghi bàn cho Napoli, vào lưới Milan ở mùa bóng 1993/94. Di Canio liên tục lừa qua hậu vệ trong vùng cấm địa, rồi ghi bàn ở một vị trí gần như không có góc sút. Anh biến mất, bên dưới hàng chục đồng đội và... trẻ nhặt bóng ở màn ăn mừng bàn thắng ấy.

Nhưng hóa ra, những gì đáng nhớ nhất về Di Canio khi ấy vẫn chưa xuất hiện. Vừa đến Sheffield Wednesday, Di Canio đã trở thành cây làm bàn số 1 của đội này ở Premier League, và là cầu thủ được giới hâm một yêu thích nhất. Thế rồi, “sự cố” xảy ra ngay đầu mùa bóng kế tiếp. Anh và Martin Keown (hậu vệ Arsenal) đều bị đuổi, sau một pha đụng độ. Trước khi rời sân, Di Canio xô ngã trọng tài Paul Alcock. Hậu quả là án treo giò 11 trận. Và trên thực tế thì đấy chính là lần cuối cùng Di Canio xuất hiện trong màu áo Sheffield Wednesday. Trên quê hương bóng đá, nơi truyền thống fair-play luôn được tôn trọng, động vào trọng tài là điều không thể tha thứ.

Đấy có thể là nguyên nhân, khi mà HLV Harry Redknapp sau này nói rằng ông không ngờ mình sẽ mua được Di Canio với giá chỉ 1,5 triệu bảng vào đầu năm 1999. Ý Redknapp là giá ấy quá hời cho một Di Canio quá xuất sắc trong mắt ông. Di Canio lại nói trong một dịp khác, giải thích vì sao anh từ chối lời mời gia nhập M.U của HLV Alex Ferguson: “Tôi không thể đánh đổi gia đình của mình, lấy vinh quang khoác áo M.U”. Gia đình của Di Canio? Đấy chính... West Ham. Anh nói: “Họ đã thu nạp tôi ngay trong thời điểm khó khăn nhất của cả sự nghiệp. Làm sao tôi có thể quay lưng với họ được”.

Di Canio từng nhận giải thưởng fair-play của FIFA năm 2001


Đấy đều là những câu nói sau này. Hồi còn thi đấu, Di Canio chỉ “nói” bằng sự thể hiện của mình. Xem Di Canio chơi bóng trong màu áo West Ham, chẳng ai mảy may thắc mắc anh là ngôi sao ở đẳng cấp nào, thuộc đội tuyển nào, đã có thành tích đáng kể gì hay chưa. Tất cả đều không cần thiết. Đấy luôn là một Di Canio cố gắng đến hết khả năng vốn có, chơi bóng bằng cả nhiệt huyết, tinh thần chứ không chỉ bằng năng lực chuyên môn. Đấy là Di Canio gần như phát khóc khi đội thất bại, hoặc điên hơn cả chữ điên khi bùng nổ niềm vui chiến thắng. Di Canio trong màu áo West Ham (1999 đến 2003) là đáng nhớ nhất, bởi những vấn đề như thế. Chứ chỉ xét về chuyên môn thì dù anh cũng đầy ắp tài năng, nhưng còn có biết bao tài năng rực rỡ khác xung quanh, đáng nói hơn.

Cú sút volley tuyệt vời vào lưới Wimbledon (tháng 3/2000), cho đến bây giờ, vẫn luôn được nhớ đến như một trong những bàn thắng đẹp nhất trên sân cỏ Anh. Di Canio còn có bàn thắng tuyệt vời vào lưới Chelsea. Những pha bóng ấy, riêng trong nội bộ West Ham, đã trở thành biểu tượng. Và khi nói về Di Canio ở West Ham thì không thể không nhắc giải thưởng fair-play của FIFA năm 2001. Trong trận gặp Everton, Di Canio có cơ hội ghi bàn, nhưng anh chủ động dừng bóng vì thủ môn đối phương đã chấn thương, không còn khả năng chống đỡ.

Đấy cũng là niềm tự hào không bao giờ quên của West Ham nói chung. Sheffield Wednesday đã rũ bỏ cầu thủ xuất sắc nhất mùa bóng của họ vì một câu chuyện phản fair-play. West Ham chìa tay cứu vớt, để rồi lại có cả cầu thủ hay nhất mùa bóng lẫn niềm tự hào fair-play! Thậm chí, Di Canio gắn bó với West Ham cả trong giây phút “cáo chung”, cứ như thuyền trưởng Titanic! Anh ghi bàn quyết định giúp West Ham thắng Chelsea trong vòng đấu áp chót, để duy trì hy vọng trụ hạng. Và anh gỡ hòa 2-2 ở phút 89 khi gặp Birmingham ở vòng cuối cùng. Nhưng West Ham vẫn... rớt hạng, khép lại câu chuyện đặc sắc về “ca lạ” Paolo Di Canio.



Chưa bao giờ khoác áo ĐT Italia

Gần như chắc chắn anh sẽ có tên trong bất cứ cuộc bầu chọn nào về Top 10 những ngôi sao... chưa bao giờ khoác áo ĐTQG. Steve Bruce, Carlo Cudicini, Mikel Arteta... sẽ cạnh tranh vị trí số 1 với Di Canio trong danh sách này. Có một thực tế là trong thập niên 1990, đội tuyển Italia thường đánh giá thấp những cầu thủ không chơi bóng ở Serie A (Di Canio chia tay AC Milan và Serie A và năm 1996).

Tỏa sáng nhờ... mặc quần ngược!

Trước khi ra sân, HLV nhắc Paolo Di Canio... mặc quần lại, vì anh mặc ngược. Anh vừa ngạc nhiên, vừa quả quyết: “Ồ, thế ư? Nhưng không bao giờ”! Di Canio luôn tin dị đoan, rằng nếu có một nhầm lẫn tình cờ, cứ để nguyên vậy... cho hên. Kết quả? West Ham thắng Arsenal 2-1 ở Premier League trong trận đấu ngày 3/10/1999 ấy, với Di Canio ghi cả 2 bàn. Cần nhớ: Arsenal khi ấy đang cùng M.U tranh hùng ở Premier League và người ghi bàn cho họ là Davor Suker khét tiếng!

Chỉ khoác áo West Ham 4 năm (1999 đến 2003), nhưng Paolo Di Canio vẫn là người ghi bàn nhiều nhất cho West Ham ở Premier League (47 bàn). Đứng ngay sau anh, với 46 bàn, Mark Noble có thể vượt qua kỷ lục này. Noble đã khoác áo West Ham 15 năm!

 
Top