notAbot
Well-known member
Roberto Carlos thường đem lại nhiều nụ cười cho các CĐV khi mình còn thi đấu. Bây giờ cũng cũng khiến mọi người cảm thấy thoải mái khi trả lời phỏng vấn một cách thoải mái, nhẹ nhàng. Tất nhiên đã nói đến Carlos thì không thể không hỏi anh về cú sút phạt đã "phá vỡ mọi định luật vật lý" tại giải Tứ hùng 1997 ở Pháp.
Roberto Carlos: "Thần tượng của tôi là... Maradona"
Là một người Brazil, nhưng Roberto Carlos không hề giữ thái đồ hằn học với những ngôi sao đến từ đối thủ truyền kiếp Argentina. Cầu thủ được nhìn nhận là một trong những hậu vệ biên hay nhất lịch sử rất thoải mái thừa nhận Diego Maradona là thần tượng của anh và nếu chọn người đá cặp ở hành lang trái, lựa chọn số 1 sẽ là Alfredo di Stefano.
* Anh là hậu vệ cánh có lối chơi độc nhất vô nhị trong lịch sử. Khi mới khởi nghiệp anh có học theo cách chơi của ai khác không?
Có chứ, tôi học theo cách thi đấu của Junior, hậu vệ trong đội hình Brazil dự World Cup 1982. Ông ấy thuận chân phải, nhưng cũng rất hay lên tham gia tấn công như tôi sau này.
Thật ra khởi nghiệp tôi đá ở vị trí tiền vệ cánh. Đến khi sang Italia thì tôi học hỏi thêm khả năng phòng ngự, cách kèm người, cách gây sức ép lên đối phương. Rồi dần dần tôi trở thành một hậu vệ cánh và thật sự là tôi cảm thấy thoải mái ở vị trí này hơn nhiều. Vì xuất phát điểm thấp nên tôi luôn gây được bất ngờ mỗi khi dâng lên, và những pha dâng lên ấy đều lấy cảm hứng từ Junior.
* Vì sao những cầu thủ Brazil có thể đá bóng tốt như vậy khi quốc gia này toàn là bãi biển? Đá quả bóng trên bãi biển là điều rất khó khăn, hay cát biển ở Brazil khác với những nơi khác?
Chúng tôi đều chơi bóng trên biển, điều ấy rõ rồi. Nhưng kỹ năng của các cầu thủ Brazil thì chả liên quan gì đến cát hay bãi biển cả. Đấy là vấn đề về tài năng thiên bẩm, bất kể bạn chơi bóng ở đâu. Mà Brazil thì tràn ngập những tài năng như vậy, bất kể bạn cách bờ biển bao xa.
Từ nhỏ, Maradona chính là thần tượng của Carlos
Có những cầu thủ 18, 19 tuổi mà khi nhìn họ chơi bóng bạn chỉ có thể há hốc mồm mà thôi. Bọn trẻ chơi bóng ở mọi nơi có thể, không riêng gì trên bãi biển. Chúng tôi có thể lập ra 10 đội bóng Brazil khác nhau và đấy đều sẽ là những đội mạnh. Đấy là lợi thế của Brazil so với những quốc gia khác.
Ở Brazil, chúng tôi chơi bóng vì niềm vui, sau đó kỹ thuật cá nhân của từng người mới tạo ra những sự khác biệt. Người Brazil được khuyến khích chơi bóng, kể cả khi bạn là một hậu vệ.
* Anh thần tượng ai khi còn nhỏ, tại sao?
Maradona. Ông ấy thật tuyệt vời, bóng đá lý tưởng là phải như cách ông ấy thi đấu vậy, nhiều niềm vui. Mọi người nói nhiều về Pele, nhưng bản thân tôi không được xem ông ấy thi đấu.
Với những người Brazil chúng tôi, Pele là Vua bóng đá. Nhưng vì không có dịp coi Pele nên Maradona mới là thần tượng của tôi. Còn việc ông ta người Argentina thì tôi... không quan tâm. Argentina không thể sản sinh ra thiên tài sao?
* Đã bao giờ anh để tóc không? Nếu bây giờ có tóc thì anh sẽ chọn kiểu đầu nào?
Tôi có tóc chứ, nhưng nó cứ xoăn tít ấy. Tôi cạo đầu lần đầu như món quà sinh nhật cho con trai mình, nhưng thật ra tôi cũng thích cạo vì đầu tôi có tóc nhìn rất tệ.
*Cầu thủ chạy cánh hay nhất mà anh từng phải đương đầu là ai?
Luis Figo, rõ ràng là vậy. Khi anh ta còn chơi cho Barcelona, tôi đã thật sự vất vả. Sau này còn vất vả hơn khi phải kèm anh ta trên sân tập.
* Chuyện gì khiến anh chơi không tốt ở Inter? Anh có thích phong cách bóng đá Italia không?
Vấn đề của tôi tại Inter là Hodgson, Roy Hodgson, Ông ấy cứ thích dùng tôi như một tiền đạo trong khi tôi là hậu vệ. Tôi thích có khoảng trống trước mặt để lao lên hơn là đứng sẵn ở phần sân đối phương.
Tôi thích chạy một quãng đường dài 80m hơn là 20m. Tôi không thích chiến thuật lẫn vị trí thi đấu mà Hodgson chỉ định. Khi ấy Copa America đang đến gần, tôi chơi hậu vệ trái trên tuyển và cũng muốn chơi ở vị trí ấy tại Inter để duy trì phong độ. Thế là tôi buộc phải rời Inter vì không muốn mất vị trí trên tuyển. Tôi đến nói chuyện với Massimo Morratti xem liệu có giải pháp nào tốt hơn không, nhưng rốt cục chỉ có một giải pháp là chuyển nhượng mà thôi.
* Chuyện gì đã xảy ra với Ronaldo trong trận chung kết World Cup 1998?
Ronaldo không ổn hôm ấy. Anh ấy lo âu, hồi hộp và bất chợt có một trận đấu tệ. Thế thôi.
Roberto Carlos: "Thần tượng của tôi là... Maradona"
Là một người Brazil, nhưng Roberto Carlos không hề giữ thái đồ hằn học với những ngôi sao đến từ đối thủ truyền kiếp Argentina. Cầu thủ được nhìn nhận là một trong những hậu vệ biên hay nhất lịch sử rất thoải mái thừa nhận Diego Maradona là thần tượng của anh và nếu chọn người đá cặp ở hành lang trái, lựa chọn số 1 sẽ là Alfredo di Stefano.
* Anh là hậu vệ cánh có lối chơi độc nhất vô nhị trong lịch sử. Khi mới khởi nghiệp anh có học theo cách chơi của ai khác không?
Có chứ, tôi học theo cách thi đấu của Junior, hậu vệ trong đội hình Brazil dự World Cup 1982. Ông ấy thuận chân phải, nhưng cũng rất hay lên tham gia tấn công như tôi sau này.
Thật ra khởi nghiệp tôi đá ở vị trí tiền vệ cánh. Đến khi sang Italia thì tôi học hỏi thêm khả năng phòng ngự, cách kèm người, cách gây sức ép lên đối phương. Rồi dần dần tôi trở thành một hậu vệ cánh và thật sự là tôi cảm thấy thoải mái ở vị trí này hơn nhiều. Vì xuất phát điểm thấp nên tôi luôn gây được bất ngờ mỗi khi dâng lên, và những pha dâng lên ấy đều lấy cảm hứng từ Junior.
* Vì sao những cầu thủ Brazil có thể đá bóng tốt như vậy khi quốc gia này toàn là bãi biển? Đá quả bóng trên bãi biển là điều rất khó khăn, hay cát biển ở Brazil khác với những nơi khác?
Chúng tôi đều chơi bóng trên biển, điều ấy rõ rồi. Nhưng kỹ năng của các cầu thủ Brazil thì chả liên quan gì đến cát hay bãi biển cả. Đấy là vấn đề về tài năng thiên bẩm, bất kể bạn chơi bóng ở đâu. Mà Brazil thì tràn ngập những tài năng như vậy, bất kể bạn cách bờ biển bao xa.
Từ nhỏ, Maradona chính là thần tượng của Carlos
Có những cầu thủ 18, 19 tuổi mà khi nhìn họ chơi bóng bạn chỉ có thể há hốc mồm mà thôi. Bọn trẻ chơi bóng ở mọi nơi có thể, không riêng gì trên bãi biển. Chúng tôi có thể lập ra 10 đội bóng Brazil khác nhau và đấy đều sẽ là những đội mạnh. Đấy là lợi thế của Brazil so với những quốc gia khác.
Ở Brazil, chúng tôi chơi bóng vì niềm vui, sau đó kỹ thuật cá nhân của từng người mới tạo ra những sự khác biệt. Người Brazil được khuyến khích chơi bóng, kể cả khi bạn là một hậu vệ.
* Anh thần tượng ai khi còn nhỏ, tại sao?
Maradona. Ông ấy thật tuyệt vời, bóng đá lý tưởng là phải như cách ông ấy thi đấu vậy, nhiều niềm vui. Mọi người nói nhiều về Pele, nhưng bản thân tôi không được xem ông ấy thi đấu.
Với những người Brazil chúng tôi, Pele là Vua bóng đá. Nhưng vì không có dịp coi Pele nên Maradona mới là thần tượng của tôi. Còn việc ông ta người Argentina thì tôi... không quan tâm. Argentina không thể sản sinh ra thiên tài sao?
* Đã bao giờ anh để tóc không? Nếu bây giờ có tóc thì anh sẽ chọn kiểu đầu nào?
Tôi có tóc chứ, nhưng nó cứ xoăn tít ấy. Tôi cạo đầu lần đầu như món quà sinh nhật cho con trai mình, nhưng thật ra tôi cũng thích cạo vì đầu tôi có tóc nhìn rất tệ.
*Cầu thủ chạy cánh hay nhất mà anh từng phải đương đầu là ai?
Luis Figo, rõ ràng là vậy. Khi anh ta còn chơi cho Barcelona, tôi đã thật sự vất vả. Sau này còn vất vả hơn khi phải kèm anh ta trên sân tập.
* Chuyện gì khiến anh chơi không tốt ở Inter? Anh có thích phong cách bóng đá Italia không?
Vấn đề của tôi tại Inter là Hodgson, Roy Hodgson, Ông ấy cứ thích dùng tôi như một tiền đạo trong khi tôi là hậu vệ. Tôi thích có khoảng trống trước mặt để lao lên hơn là đứng sẵn ở phần sân đối phương.
Tôi thích chạy một quãng đường dài 80m hơn là 20m. Tôi không thích chiến thuật lẫn vị trí thi đấu mà Hodgson chỉ định. Khi ấy Copa America đang đến gần, tôi chơi hậu vệ trái trên tuyển và cũng muốn chơi ở vị trí ấy tại Inter để duy trì phong độ. Thế là tôi buộc phải rời Inter vì không muốn mất vị trí trên tuyển. Tôi đến nói chuyện với Massimo Morratti xem liệu có giải pháp nào tốt hơn không, nhưng rốt cục chỉ có một giải pháp là chuyển nhượng mà thôi.
* Chuyện gì đã xảy ra với Ronaldo trong trận chung kết World Cup 1998?
Ronaldo không ổn hôm ấy. Anh ấy lo âu, hồi hộp và bất chợt có một trận đấu tệ. Thế thôi.
Lý lịch trích ngang Tên đầy đủ: Roberto Carlos da Silva Rocha Ngày sinh: 10-04-1973, Nơi sinh: Garça, Sao Paulo, Brazil Chiều cao: 1,68 mét Sự nghiệp thi đấu 1991–1993 União São Joao 33 trận (10 bàn) 1993–1995 Palmeiras 44 (3) 1995–1996 Inter Milan 30 (5) 1996–2007 Real Madrid 370 (46) 2007–2009 Fenerbahce 65 (6) 2010–2011 Corinthians 61 (5) 2011–2012 Anzhi Makhachkala 29 (4) Sự nghiệp quốc tế 1992–2006 (2) Brazil 125 (11) Các danh hiệu Palmeiras Vô địch Brazil (2): 1993, 1994 Vô địch bang Paulista (2): 1993, 1994 Real Madrid La Liga (4): 1997, 2001, 2003, 2007 Siêu Cúp Tây Ban Nha (3): 1997, 2001, 2003 Champions League (3): 1998, 2000, 2002 Cúp Liên Lục địa (2): 1998, 2002 Siêu Cúp châu Âu 2002 Fenerbahce Siêu Cúp Thổ Nhĩ Kỳ (2): 2007, 2009 Đội tuyển Brazil World Cup: Vô địch 2002, Á quân 1998 Copa América: Vô địch 1997, 1999, Á quân 1995 Cúp Liên lục địa: 1997 Huy chương đồng Olympic 1996 |