Dennis Bergkamp: "Sát thủ" săn siêu phẩm

notAbot

Well-known member
Bài đăng
2,028
Lượt thích
12
Fcoin
30,388.76FC
Dennis Bergkamp: "Chuyền bóng giống như chơi giải câu đố vậy"



Bergkamp sinh ra là để chơi bóng và tạo ra những siêu phẩm. Những pha ghi bàn của anh đã là một phần trong lịch sử Premier League.

Nhắc đến Bergkamp là nhắc đến chứng bệnh sợ bay mà nếu không có nó, hẳn sự nghiệp của anh phải còn rực rỡ hơn. Ngoài biệt danh "người Hà Lan... không bay", Bergkamp còn được biết đến với một biệt danh khác là "người băng". Gọi thế trước hết là vì anh sinh ra tại Hà Lan, tại một vùng đất giá lạnh với nhiệt độ thường xuyên xuống dưới âm độ C. Sau nữa là vì anh là một “sát thủ” cực kỳ lạnh lùng trên sân cỏ, gần như không bao giờ để ngoại cảnh tác động vào màn trình diễn của mình.

Xin mời bạn đọc cùng trò chuyện với một trong những cầu thủ thông minh và xuất chúng nhất trong thế hệ của mình.



* Ai là thần tượng bóng đá của anh thời còn bé?

Tôi ngưỡng mộ Glenn Hoddle. Ông ấy vượt trội bởi kỹ thuật siêu phàm, chơi tốt hay chân, chạm bóng nhẹ nhàng và cực kỳ tinh tế. Ngoài ra tôi còn ngưỡng mộ Johan Cruyff, như hàng loạt những cầu thủ Hà Lan khác.



Khi tôi còn tập ở đội thiếu niên thì Cruyff đang là HLV đội một. Một tối nọ ông xuống và điều hành một buổi tập. Thật lạ lùng và thú vị, một HLV nổi tiếng dường ấy lại huấn luyện cho những cậu nhóc chỉ mới 12 tuổi.



Cruyff đã nói với tôi: "Hãy chơi thứ bóng đá mà mình thích, hãy tận hưởng nó". Sau đó cũng chính Cruyff là người dìu dắt tôi lên đội một. Những người khác trong đội chê tôi không được mạnh mẽ và năng nổ như những người khác. Chỉ có một mình Cruyff là nói: "Cứ nhìn tài năng của nó".



* Phản ứng của anh khi biết tin Ajax sẽ chọn mình vào lò đào tạo của họ ở tuổi 11?

Thật ra đề nghị lần đầu được đưa ra khi tôi mới 11 tuổi cơ, nhưng bố mẹ tôi cứ sợ các nhân vật tại Ajax hứa lèo. Họ nói: "Thôi đừng đi con ạ, cứ tận hưởng bóng đá là được rồi". Một năm sau Ajax quay lại, lần này cùng với một cậu bé khác trong vùng.

Một khi đã đặt chân đến Ajax, cách nhìn của tôi về mọi thứ thay đổi. Ngày ấy quá trình đào tạo trẻ chưa bài bản và có hệ thống như bây giờ, chỉ đơn giản là để bọn nhóc chơi bóng 2 tuần/lần. Không khó mấy để thích nghi. Tất nhiên cũng có áp lực, nhưng cũng không khắc nghiệt như bố mẹ và chính tôi vẫn nghĩ.

Dennis Bergkamp: Sát thủ săn siêu phẩm (Kỳ 1) - 1


Dennis Bergkamp được đồng đội tôn vinh trong ngày chia tay​



* Làm thế nào mà anh lại có thể điềm tĩnh đến thế trước áp lực: do tập luyện hay bẩm sinh?

Tôi luôn có được sự tập trung.Tôi cũng không bày tỏ cảm xúc trước mọi người, chỉ trừ những người tôi làm việc cùng và gia đình mà thôi. Tôi cũng rất ít khi hồi hộp. Tôi luôn quan niệm: tốt thế vẫn chưa hẳn đã tốt và xấu thế cũng chưa hẳn đã quá tệ.

Bây giờ tôi nói với bọn trẻ mà mình huấn luyện: "Hãy chơi bóng với nụ cười trên môi". Chúng nói: "Con có bao giờ thấy thầy cười đâu". Tôi trả lời là do tôi quá tâp trung nên quên mất phải cười. Nhưng nhìn mặt lạnh như băng vậy thôi, chứ bên trong tôi vui lắm.



* Ghi hơn 100 bàn và là Vua phá lưới của giải vô địch Hà Lan suốt 3 mùa liên tiếp. Từ một chân sút săn bàn thiện nghệ tại Ajax đến một chuyên gia săn lùng những bàn thắng đẹp sau đó. Điều gì đã khiến anh thay đổi?

Vai trò của tôi thay đổi. Ở Ajax tôi thường xuyên có 5 cơ hội/trận, ở Inter Milan may mắn lắm mới có được 1. Tại Arsenal tôi lại chơi như một tiền đạo lùi, phía ngoài khung gỗ. Tôi không giỏi trong việc lao vào vòng cấm rồi đệm bóng ghi bàn. Vì thế tôi luôn rất ngưỡng mộ những cầu thủ như Ian Wright.



* Anh cảm thấy thế nào khi trở thành đồng vua phá lưới ngay kỳ giải lớn đầu tiên là Euro 1992?

Đội tuyển Hà Lan đã vô địch Euro 1988. World Cup 1990 là một thất bại nên áp lực lên Euro 1992 không lớn. Tôi chỉ đơn giản là muốn chơi tốt và cống hiến cho đội bóng. Tôi ghi bàn vào lưới Đức và Scotland và được nhiều lời khen. Nhưng nếu nhìn vào cả một quá trình ở Ajax, đấy chỉ là sự tiến bộ phải có.



* Tôi có nghe Johan Cruyff cố thuyết phục anh đừng sang Inter. Tại sao lại như vậy?

Bởi vì ông ấy muốn tôi cùng sang Barcelona. Ông ấy cứ bảo đừng sang đội này, đội kia, rốt cục chỉ còn Barcelona là đáng chơi mà thôi. Nhưng tôi luôn có cảm giác mình cần phải sang Italia, khi ấy là giải vô địch lớn nhất châu Âu.

Tôi không thích Milan bởi ở đó đã có Gullit, Van Basten và Rijkaard. Vì thế lựa chọn chỉ còn Juventus và Inter mà thôi. Tôi có cảm giác với Inter tốt hơn, họ cũng đưa ra nhiều lời hứa hấp dẫn. Họ bảo: "Chúng tôi sẽ chơi tấn công". Inter đã làm vậy, dù chỉ trong 1 tháng thôi.

Italia là một môi trường tốt cho sự tiến bộ của tôi. Tôi đã học hỏi để chuyên nghiệp hơn, biết cách xoay trở giữa 2-3 hậu vệ, va chạm với những đồng đội chỉ biết có mình chứ không nghĩ đến đồng đội.



* Chuyện gì xảy ra giữa anh và đồng đội ở Inter?

Thật sự chả có gì cả. Tôi vẫn quan hệ với mọi người rất tốt. Những người đã ở Inter 10-15 năm như Bergomi, Ferri và Battistini đều rất dễ thương. Với Nicola Berti cũng thế. Tôi chưa từng có vấn đề cá nhân với bất kỳ ai. Người duy nhất khiến tôi thất vọng là Ruben Sosa, anh không thể phối hợp được với tôi.



* Anh cảm thấy thế nào bị bị truyền thông Italia gọi đổi tên danh hiệu "Con lừa trong tuần" sang thành "'Bergkamp trong tuần" để nhạo báng những cầu thủ chơi tồi?

Báo chí Italia chờ đợi tôi phải nói chuyện với họ hàng ngày. Tôi nói: "Chủ Nhật có trận đấu, vậy thì chúng ta sẽ nói chuyện vào thứ Hai. Nhưng thứ Ba hay thứ Tư thì không. Tôi chỉ muốn gặp báo chí 2 lần/tuần mà thôi”. Vậy là đã nhiều so với thời tôi ở Hà Lan rồi. Có vậy thôi mà họ cũng giận dữ. Họ cứ muốn tôi trả lời phỏng vấn liên tục. Tôi cũng cần có thời gian riêng tư cho mình chứ.

Ở Anh người ta tôn trọng việc ấy. Thuở đầu những tờ báo lá cải cũng có chỉ trích khi tôi không ghi bàn trong 7 hay 8 trận. Không sao cả, tôi không bao giờ phàn nàn nếu báo chí chê tôi đá dở. Nhưng ở Italia họ dựng lên những câu chuyện thật sự lố bịch. Một lần kia tôi đi hớt tóc, ấy vậy mà họ vẫn bịa ra câu chuyện là tôi bị rụng tóc, tôi không thể giữ tóc mình cũng giống như... không thể giữ bóng vậy.



* Massimo Moratti từng nói với Bruce Rioch (HLV Arsenal): "Ông sẽ rất may mắn nếu như Bergkamp ghi cho ông 10 bàn/mùa". Nhưng lời ấy đã ảnh hưởng đến anh thế nào?

Tôi thật sự ngạc nhiên khi nghe thông tin này đấy bởi vì tôi thật sự có quan hệ rất tốt với Moratti. Ông ấy yêu bóng đá và rất tiếc nuối khi để tôi ra đi. Trong năm cuối hợp đồng tại Inter, Moratti đã nói: "Sẽ có những thay đổi, hãy ở lại". Nhưng tôi không muốn chờ đợi nên chủ động ra đi. Nhưng không hề có một cảm giác khó chịu nào cả.



* Gia đình của anh là fan của Man United, cầu thủ yêu thích của anh - Glenn Hoddle - là huyền thoại Tottenham. Vậy tại sao anh lại gia nhập Arsenal?

Bố tôi là fan Denis Law chứ không phải fan Man United nhé. Tôi cũng chả phải fan Tottenham mà là fan của Hoddle. Kế hoạch của tôi là đến Anh sau khi chơi tại Italia. Tôi thích sự đam mê từ các khán đài. Người đại diện của tôi biết David Dein và họ đã nói chuyện với nhau qua điện thoại. Dein cũng hứa nhiều về việc sẽ chơi tấn công.

Ban đầu tôi không tin mấy vì đã có kinh nghiệm ở Inter. Nhưng tôi nghĩ: Arsenal ư? Họ vừa vô địch Cúp C2, họ có Ian Wright, họ có một đội ngũ ổn định với 8-9 trụ cột. Như vậy là ổn định. "Arsenal phù hợp với mình. Họ là một CLB lớn, Highbury cũng là một sân vận động tuyệt vời. Hãy cùng xem chuyện gì xảy ra". Khi ấy, tôi đâu ngờ là mình sẽ ở lại đấy suốt 11 năm.


Lý lịch trích ngang

Tên đầy đủ: Dennis Nicolaas Bergkamp

Ngày sinh: 10-05-1969

Nơi sinh: Amsterdam, Hà Lan

Chiều cao: 1,83 m

Vị trí yêu thích: tiền đạo lùi

Sự nghiệp CLB

1981–1986 đội trẻ Ajax

1986–1993 Ajax 185 trận (103 bàn)

1993–1995 Internazionale 52 (11)

1995–2006 Arsenal 315 (87)

Sự nghiệp quốc tế

1990–2000 Đội tuyển Hà Lan 79 (37)

Các danh hiệu

Ajax

Vô địch Hà Lan: 1989–90

Cúp quốc gia Hà Lan: 1986–87, 1992–93

Cúp UEFA: 1991–92

Cúp C2: 1986–87

Inter Milan

Cúp UEFA: 1993–94

Arsenal

Premier League: 1997–98, 2001–02, 2003–04

FA Cup: 1997–98, 2001–02, 2002–03, 2004–05

Community Shield: 1998,1999, 2002, 2004
 

notAbot

Well-known member
Bài đăng
2,028
Lượt thích
12
Fcoin
30,388.76FC
Bergkamp: "Bóng đá tổng lực đã chết"



* Arsenal có một văn hóa ăn nhậu đầy tai tiếng những năm 1990 với những bợm nhậu có hạng như Tony Adams, Paul Merson và Ray Parlour. Anh có bị sốc với việc ấy?

Đấy là một điều mà tôi không tài nào hiểu được. Một ngày tập 2 buổi mà tối vẫn có thể nhậu. Khi ấy chúng tôi đến Thụy Điển đã tập luyện, buổi tối tôi và vợ ra ngoài và nhìn thấy đồng đội mình đang lai rai bên ngoài một quán bar. Điều lạ lùng là nhìn họ tập luyện thi đấu trên sân hết mình, đâu ai nghĩ đấy toàn dân bợm. Tôi không uống và họ tôn trọng tôi. Tôi thì nghĩ chắc đấy là một phần của cuộc sống cầu thủ ở Anh. Khi Wenger đến thì mọi thứ thay đổi.



* Đâu là Arsenal mạnh nhất mà anh từng thi đấu? Mùa bóng ăn cú đúp (1998) hay năm 2003 mà Arsenal bất bại suốt cả mùa?

Tất nhiên là đội hình bất bại rồi. Ngày ấy chúng tôi có cảm giác thắng được 3-0 hoặc 4-0 mà không cần phải cố quá nhiều.



* Ở Arsenal anh chơi như một chân chuyền nhiều hơn một chân sút. Có pha kiến tạo nào ưa thích không? Pha chuyền cho Ljungberg ghi bàn vào lưới Juventus tại Highbury chẳng hạn (Bergkamp giữ bóng giữa 2 hậu vệ Juve rồi chích mũi giày cho Ljungberg bấm bóng vào lưới)?

Đấy chính là pha kiến tạo ưa thích nhất của tôi, mặc dù tình huống ấy tôi đã giữ bóng lâu hơn bình thường một chút. Tôi cố giữ quả bóng lại để cho Freddie lao lên. Ngày ấy anh ta có xu hướng xuất hiện bất thình lình và tôi luôn có cách tìm được Freddie.

Tôi cũng nhớ mình có nhiều pha kiến tạo cho Ashley Cole. Tôi thấp thoáng thấy cậu ấy ở góc và phất một đường chuyền. Nếu Cole dừng lại, pha bóng ấy sẽ rất ngớ ngẩn, nhưng nếu cậu ấy tiếp tục tăng tốc thì đấy sẽ là một đường chuyền đẹp bởi nó sẽ loại toàn bộ cầu thủ. Cảm giác ghi bàn rất tuyệt vời, nhưng cảm giác kiến tạo cũng tuyệt vời tương tự.

Với tôi kiến tạo pha bóng giống như là giải một câu đố vậy. Tôi luôn vẽ ra một bức tranh trong đầu, xem tình huống sẽ như thế nào sau 2-3 giây. Tôi có thể tính toán trước. Cảm giác nhìn thấy những điều mà người khác không thấy thật tuyệt vời.



* Anh có lo âu cho vị trí của mình tại Arsenal sau khi Bruce Rioch rời đội chỉ sau mùa bóng đầu tiên?

Vào thời điểm ấy, với cách chơi và phong độ của mình, tôi chưa từng lo âu về vị trí trong đội. Khi Bruce rời đội, tôi chỉ hơi tiếc nuối vì chúng tôi đã có sự chuẩn bị cho mùa bóng rất tốt. Nhưng rồi tôi biết người thay thế là Arsene Wenger. Tôi yên tâm vì đã biết danh tiếng của ông ấy.



* Cú hat-trick vào lưới Leicester năm 1997 và pha ghi bàn nổi tiếng vào lưới Argentina tại World Cup 1998, pha tâng bóng thoát truy cản rồi ghi bàn vào lưới Newcastle hồi 2002. Theo anh, đâu là bàn đẹp nhất?

Pha ghi bàn vào lưới Argentina là đẹp nhất. Nó đúng phong cách của tôi và nó được ghi vào một thời điểm rất quan trọng của trận đấu và mang chúng tôi vào bán kết. Tôi đã ăn mừng bàn ấy cực kỳ cuồng nhiệt vì được ghi bàn trong một kỳ World Cup luôn là ước mơ của tôi khi 7 hay 8 tuổi.



Pha ghi bàn ấy đã diễn ra như thế nào? Đầu tiên tôi và Frank de Boer giao tiếp bằng ánh mắt, anh ấy chuyển tư thế để chuyền bóng và tôi lao lên. Bóng hơi cao. Tôi nhảy lên để hãm nó xuống, chạm thêm một lần để làm trôi (Roberto) Ayala và có một góc sút tốt hơn. Tôi nhắm đến góc xa và cứa vào đấy. Khi chạm bóng đến lần thứ 2, tôi biết là mình sẽ không để hỏng cơ hội này, cứ như là toàn bộ cuộc đời đã xắp sếp và dẫn đưa tôi đến giây phút ấy vậy.



* Với tất cả những cầu thủ tuyệt vời mà Hà Lan sở hữu trong thập niên 1990, việc không giành được danh hiệu nào có phải là đáng tiếc lắm không? Theo anh, vấn đề của đội bóng là gì, HLV, cầu thủ hay tinh thần đồng đội?

Dennis Bergkamp: “Sát thủ” săn siêu phẩm (Kỳ 2) - 1

Bergkamp đã có những năm tháng tuyệt vời cùng Arsenal

Năm 1992 chúng tôi rất gần đến danh hiệu. Nhưng khi ấy chúng tôi đã đi đến giai đoạn cuối của một chu kỳ đỉnh cao. Có cảm giác như họ đã thỏa mãn với chức vô địch Euro 1988 nên không nỗ lực đủ. Đến World Cup 1994 thì mọi chuyện lại khác, chúng tôi đơn giản là không đủ mạnh để có thể vô địch.



* Anh có nghĩ việc sợ bay ảnh hưởng đến khả năng chơi bóng của mình? Những ngày dài phải ngồi trên xe hay trên tàu phải có ảnh hưởng tới anh chứ nhỉ?

Hoàn toàn ngược lại. Khi nghỉ bay thì tôi đã chơi hay hơn rất nhiều. 3 ngày trước trận đấu tôi không còn phải âu lo về việc bay hay không bay nữa, tâm trí tôi được thả lỏng. Suốt một thời gian dài việc bay đã ảnh hưởng đến khả năng chơi bóng của tôi. Lẽ ra tôi đã phải ra quyết định này sớm hơn. Khi tôi sang Arsenal, một trong những điều đầu tiên tôi yêu cầu trong hợp đồng là không được ép tôi phải bay.



* Đâu là người đá cặp ưng ý nhất của anh? Giữa Van Basten, Henry, Kluivert, Wright, Anelka, ai là người giỏi nhất?

Tôi luôn phải thích nghi để phù hợp với người đá cặp với mình. Chơi với Nicolas Anelka rất dễ vì cậu ấy rất nhanh. Chỉ cần cậu ấy lẻn ra sau lưng hậu vệ, tôi sẽ chuyền đường bóng để cậu ấy đối mặt với thủ môn.

Thierry Henry cũng rất giỏi với những kỹ năng đặc trưng. Ian Wright là mẫu cầu thủ tôi luôn ngưỡng mộ. Nhưng nếu được chọn một thì tôi sẽ chọn Thierry vì tôi và cậu ấy đã cùng trải qua một mùa giải bất bại.



* Ai là hậu vệ giỏi nhất mà anh từng phải đối mặt?

Những người giỏi nhất là Sol Campbell, Jaap Stam, rất rắn, tập trung, có tốc độ và đọc trận đấu tốt. Tôi rất thích chơi với những đối thủ như [Sinisa] Mihajlovic hay [Marco] Materazzi, lúc nào cũng to mồm và đầy tiểu xảo. Những trò này kích thích tôi chơi tốt hơn. Tôi rất ghét những mẫu hậu vệ hầm hố như thế. Tôi khâm phục những người như Martin Keown, to mồm trong phòng thay quần áo theo một cách hài hước và luôn tập trung khi đứng trên sân.



* Có phải thứ bóng đá đẹp và thông minh truyền thống của Hà Lan đang mất đi không?

Vâng, tôi có cảm giác là nó đang chết, nhưng một số đội bóng khác đang trỗi dậy mạnh mẽ. Hãy nhìn cách mà Barcelona và Arsenal đang thi đấu, họ có thể là những đội bóng Hà Lan. Khi quả bóng được chuyền đi, đã có 3, 4 hoặc 5 cầu thủ di chuyển rồi. Các cầu thủ Hà Lan ngày nay không còn chơi bóng như thế nữa. Một người chuyền đi thì chỉ một người di chuyển, thế thôi, nó giúp cho đối phương dễ đánh chặn và phòng ngự hơn. Những đường chuyền dài ngày nay cũng nhiều hơn.

Các cầu thủ nước ngoài ở Hà Lan cũng đang kìm hãm sự phát triển của những cầu thủ trẻ. Tôi mong những người trẻ tuổi được trao cơ hội nhiều hơn.
 
Top