Ngày 16 tháng 6 năm 2025, sau thất bại của Trung Quốc tại vòng loại World Cup 2026, nhiều chuyên gia bóng đá nước này đã bắt đầu thảo luận về các biện pháp cải cách trong nền bóng đá quốc gia, trong đó chính sách nhập tịch cầu thủ nổi lên như một đề xuất đáng chú ý.
Mặc dù Indonesia đã đạt được một số thành công nhất định nhờ vào việc này, nhưng nhiều ý kiến từ giới chuyên môn đã nhanh chóng bác bỏ giải pháp này, cho rằng nó chỉ là một biện pháp tạm thời và không thể tạo ra thay đổi bền vững.
Theo bài viết của trang thể thao uy tín Sina Sports, "Cầu thủ nhập tịch không phải là lời giải cho tình hình hiện tại. Philippines đã theo con đường này từ lâu nhưng không mang lại hiệu quả, thậm chí họ còn bị thua trước đội bóng yếu như Guam. Trung Quốc cũng từng tin tưởng vào kế hoạch nhập tịch khi chiêu mộ Elkeson và Alan vào đội tuyển quốc gia, nhưng kết quả vẫn là thất bại trước Syria. Gốc rễ của bóng đá nằm ở hệ thống đào tạo trẻ bài bản, không thể chỉ trông chờ vào vài cầu thủ ngoại để thay đổi số phận cả nền bóng đá."
Trung Quốc (áo trắng) mới thua 0-1 trước dàn cầu thủ nhập tịch của Indonesia.
Cũng trong tinh thần này, bài viết từ New Plot Opens nhấn mạnh những nguy cơ của việc lạm dụng chính sách nhập tịch. Họ chỉ ra rằng giải VĐQG Indonesia vẫn còn ở mức thấp và việc dồn mọi hy vọng vào các cầu thủ nhập tịch giống như việc "người mới giàu khoác lên cơ thể những bộ quần áo hàng hiệu" – tức là có thể mang lại thành tích ngay trước mắt, nhưng về lâu dài thì là một sự lãng phí.
Các chuyên gia bóng đá Trung Quốc đồng thuận rằng để vực dậy nền bóng đá quốc gia, cần đầu tư vào hệ thống đào tạo trẻ, lấy Nhật Bản và Hàn Quốc làm hình mẫu. Những quốc gia này luôn chú trọng phát triển bóng đá học đường, xây dựng cơ sở vật chất hiện đại và một hệ thống huấn luyện viên chất lượng cao.
Cuối cùng, thất bại tại vòng loại World Cup 2026 đã khiến bóng đá Trung Quốc cần phải nghiêm túc nhìn nhận lại chiến lược phát triển của mình. Các bài học từ thực tế đã chỉ rõ rằng sự phát triển bền vững không thể đến từ những nỗ lực ngắn hạn mà phải bắt nguồn từ việc phát triển cầu thủ bản địa ngay từ độ tuổi thiếu niên. Nếu không có một kế hoạch dài hạn, mọi nỗ lực chỉ là "liệu pháp tạm thời" và khó lòng đưa bóng đá Trung Quốc thoát khỏi vòng luẩn quẩn thất bại trong nhiều năm qua.
Tất nhiên, những ý kiến trên chỉ là từ phía bóng đá Trung Quốc, dựa trên tình hình của họ, không chắc đã thật sự ứng nghiệm với trường hợp Indonesia hay Malaysia. Đặc biệt với Indonesia, họ thực tế vẫn đang phát triển mạnh công tác đào tạo trẻ trong nước, song song với chính sách nhập tịch.
Và chính sách tập tịch của Indonesia lúc này vẫn chủ yếu nhắm tới các cầu thủ có dòng máu xứ Vạn đảo, trải dài ở nhiều lứa tuổi từ trẻ tới lớn, mang lại sự tiến bộ đồng đều cho các cấp tuyển quốc gia.
Với trường hợp Malaysia, vẫn cần thêm nhiều thời gian để xem chính sách nhập tịch của họ liệu có bền vững lâu dài, giống với chiều hướng của Indonesia hay không.
Mặc dù Indonesia đã đạt được một số thành công nhất định nhờ vào việc này, nhưng nhiều ý kiến từ giới chuyên môn đã nhanh chóng bác bỏ giải pháp này, cho rằng nó chỉ là một biện pháp tạm thời và không thể tạo ra thay đổi bền vững.
Theo bài viết của trang thể thao uy tín Sina Sports, "Cầu thủ nhập tịch không phải là lời giải cho tình hình hiện tại. Philippines đã theo con đường này từ lâu nhưng không mang lại hiệu quả, thậm chí họ còn bị thua trước đội bóng yếu như Guam. Trung Quốc cũng từng tin tưởng vào kế hoạch nhập tịch khi chiêu mộ Elkeson và Alan vào đội tuyển quốc gia, nhưng kết quả vẫn là thất bại trước Syria. Gốc rễ của bóng đá nằm ở hệ thống đào tạo trẻ bài bản, không thể chỉ trông chờ vào vài cầu thủ ngoại để thay đổi số phận cả nền bóng đá."

Trung Quốc (áo trắng) mới thua 0-1 trước dàn cầu thủ nhập tịch của Indonesia.
Cũng trong tinh thần này, bài viết từ New Plot Opens nhấn mạnh những nguy cơ của việc lạm dụng chính sách nhập tịch. Họ chỉ ra rằng giải VĐQG Indonesia vẫn còn ở mức thấp và việc dồn mọi hy vọng vào các cầu thủ nhập tịch giống như việc "người mới giàu khoác lên cơ thể những bộ quần áo hàng hiệu" – tức là có thể mang lại thành tích ngay trước mắt, nhưng về lâu dài thì là một sự lãng phí.
Các chuyên gia bóng đá Trung Quốc đồng thuận rằng để vực dậy nền bóng đá quốc gia, cần đầu tư vào hệ thống đào tạo trẻ, lấy Nhật Bản và Hàn Quốc làm hình mẫu. Những quốc gia này luôn chú trọng phát triển bóng đá học đường, xây dựng cơ sở vật chất hiện đại và một hệ thống huấn luyện viên chất lượng cao.
Cuối cùng, thất bại tại vòng loại World Cup 2026 đã khiến bóng đá Trung Quốc cần phải nghiêm túc nhìn nhận lại chiến lược phát triển của mình. Các bài học từ thực tế đã chỉ rõ rằng sự phát triển bền vững không thể đến từ những nỗ lực ngắn hạn mà phải bắt nguồn từ việc phát triển cầu thủ bản địa ngay từ độ tuổi thiếu niên. Nếu không có một kế hoạch dài hạn, mọi nỗ lực chỉ là "liệu pháp tạm thời" và khó lòng đưa bóng đá Trung Quốc thoát khỏi vòng luẩn quẩn thất bại trong nhiều năm qua.
Tất nhiên, những ý kiến trên chỉ là từ phía bóng đá Trung Quốc, dựa trên tình hình của họ, không chắc đã thật sự ứng nghiệm với trường hợp Indonesia hay Malaysia. Đặc biệt với Indonesia, họ thực tế vẫn đang phát triển mạnh công tác đào tạo trẻ trong nước, song song với chính sách nhập tịch.
Và chính sách tập tịch của Indonesia lúc này vẫn chủ yếu nhắm tới các cầu thủ có dòng máu xứ Vạn đảo, trải dài ở nhiều lứa tuổi từ trẻ tới lớn, mang lại sự tiến bộ đồng đều cho các cấp tuyển quốc gia.
Với trường hợp Malaysia, vẫn cần thêm nhiều thời gian để xem chính sách nhập tịch của họ liệu có bền vững lâu dài, giống với chiều hướng của Indonesia hay không.
Theo Đoàn Dự (Nguoiduatin.vn)